4/5, ngày đầu tiên trong 16 ngày cuối cùng.
Tuy là Chủ nhật nhưng tôi vẫn xách ba lô vào trường để tập văn nghệ. Hôm trước hẹn nhau 9 giờ mà 9:30 mới tới, đúng là "đậm đà bản sắc dân tộc" Amotizen. Một truyền thống không mấy tốt đẹp. Những những cái nửa tiếng đó lại chứa đầy biết bao cuộc tán gẫu, câu chuyện không có chủ đề và không có điểm kết thúc. Thêm 1 cái nửa tiếng nữa chắc cũng khônh sao đâu nhỉ? Dù trễ đấy nhưng ít nhất mọi người tập rất tốt, dưới sự chỉ đạo của Hằng. Hằng đã hoàn thành rất tốt vị trí lớp phó phong trào của lớp suốt từ những tuần đầu tiên nhận chức. Hằng luôn nghĩ ra những tiết mục độc đáo như Nàng tiên cá tra, Tấm cám version Amotizen và chỉ đạo các bạn thực hiện tốt tiết mục. Nhờ những ngày tập văn nghệ mà tôi mới lê lết hết cả trường to oành này. Mới có những giây phút ở bên A1 và cười ra nước mắt :D. Và vào một trong những ngày như thế, tôi đã nhận ra được "bản chất thật" của Loạn gia. Loạn gia không chỉ LOẠN như mình từng biết đến, mà trong đó còn một chữ GIA đúng nghĩa. Một chữ GIA của những con người biết yêu thương nhau, quan tâm tới nhau hết mực. Thế mà trước đây có khoảng thời gian tôi đã phát bực với một nửa Loạn. Thực sự có lỗi với các bạn.
trích Kỷ yếu Amotizen
Gờ viết bài này làm anh nhớ hòi còn đi học quá Gờ ơi...
ReplyDeletecái này là chuyện của năm ngoái rồi anh.
ReplyDeleteseries này có 20 bài lận, anh đón đọc