[ 23.2.2008 ]
Lại hết 1 tuần, tạm thời được nghỉ ngơi. Cả tuần chỉ mong đợi tới ngày thứ bảy, vì chỉ có tối thứ 7 là có thể gác tất cả mọi chuyện sang một bên mà tận hưởng (cái gì cũng đc). Nhưng mà sao thứ Bảy tuần này lại khác thế nhỉ. Tự mình dìm mình trong suy nghĩ, trong lo lắng, ghen ghét.
Suy nghĩ, cái gì mình không biết chính xác, thì mình phải suy nghĩ. Mà càng nghĩ, càng nhiều biến thể, càng thiếu chính xác. Càng lúc càng đi lệch lạc. Mà hy vọng là lệch thật, hy vọng những gì mình nghĩ đừng là sự thật. Hy vọng là lo lắng. Không phải là lo cho mình (mặc dù vẫn còn ối thứ để lo). Quái, liệu có phải là lo bò trắng răng hay không? Mong vậy.
Thật là khó thở trong cái bầu không khí toàn dấu "?" thế này. Mong sớm qua đc.