Xung đột


[ 21.4.2007 ]


Sáng nay mình tiếp tục series những ngày ngủ nướng. Hôm nay nướng tới 9 giờ hơn luôn. Gần thi rồi mà vẫn vậy, không bỏ được. Vả lại có giả sử dậy thì cũng chả làm gì. Không đủ động lực để lấy sách vở ra coi. Mà có lẽ không chỉ riêng mình mà tới khoảng 90% học sinh cũng vậy (ít nhất là trong LHP). Ăn hết 11 cái bánh su kem nhỏ nhỏ cho bữa sáng. Rồi có cái ông đăng ký báo đến, thế là mất thêm một đống thời gian vào việc đó. Lại còn phải đi cắt tóc, rửa xe, tắm... Nói chung lúc mình hoàn thành tất cả mọi việc thì cũng đã 11 giờ kém 10, lên đọc tờ Echip nữa là vừa 11 giờ. Xuống nhà ăn cơm rồi đi học.

Hôm nay mình đi xe buýt. Chán đi xe buýt quá, phải đi cả một khúc từ nhà ra trạm. Bữa nay đang đi nữa đường thì mẹ Thúy Anh chạy ngang qua (dĩ nhiên chở theo Slave). Bác ấy thấy mình, thế là dừng xe lại, bảo mình lên xe "cẩu" mình ra trạm luôn. Sau vài giây lưỡng lự, mình đã bước lên. Bác tống ba 2 đứa ra trạm xe buýt. Mấy người đứng đó chắc cũng ngạc nhiên (mình còn ngạc nhiên nữa chứ nói gì họ). Xe đến, leo lên tới trường.

Thú bảy là ngày đi học nhẹ nhàng nhất, mà lại là ngày cuối cùng (đi học) trước khi thi nữa chứ,đem theo có vài cuốn tập. Tiết toán đầu tiên bao gồm thầy trò nói chuyện, đọc điểm bài kiểm tra 1 tiết (em có 7 thôi) và kiểm tra miệng cả lớp (lại 7 nữa). Tính đi tính lại, phảy toán của mình cũng không quá 7,5. Bởi vì xui (là chính). Sáu tuần làm 5 bài kiểm tra 1 tiết giải tích liên tục. Bài làm tốt thì ổng bỏ, bài tệ thì ông lấy vào. Bó tay. Giờ Địa là giờ nghỉ ngơi, cô không dạy bài mới, mà điểm thì cũng đọc rồi. Mình và Khôi chơi đoán số, ca rô tùm lum.

Giờ văn mới ác, cô vào giảng đạo một tràn về "ý thức chấp hành công tác lớp" của tụi nó. Lúc đó mới nhờ ra là mình chưa viết bản cam kết trung thực trong kỳ thi HK2. Thôi kệ, chỉ là thủ tục, có viết hay không cũng thế, mình mà. Rồi cô đọc điểm kiểm tra. Sh.., mình tới 7,8 mà cô vào điểm sai nên còn có 7,6. Lên kiện thì cô chỉ nói xin lỗi... Đành chấp nhận. Tiết CN tiếp tục với phần ôn tập kiểm tra. Mình thấy cái cách ôn tập này cảh giúp được gì. Tại ngoài mấy cán sự bộ môn và cái đứa nào lên bảng trả lời thì mới nhớ câu đó, chứ những đứa khác ngồi dưới cũng chả thèm để ý lắm. Cùng lắm là mấy đứa trong tổ nhắc bài cho không bị trừ điểm.

Ra về. Lúc này trong ví chỉ còn đúng 3,5k. Lúc nãy vét hết để đóng tiền cho Tú Linh rồi. Chừa 3k lại để đi xe buýt về. Ra thì thấy Thúy Anh vẫn ngồi với Dương, Thanh Hương rủ mình ra trạm trước để đón. Qua đó, xe đến, leo lên, trả tiền, lấy vé; 30 giây sau, xe tới trạm kế tiếp (trạm mình hay lên), tưởng Thúy Anh lên rồi, ai ngờ vẫn thấy đứng đó, lại phải chạy xuống, bà bán vé không hiểu tại sao. Thế là mình và Thúy Anh phải đợi xe sau. Bất ngờ, trên xe có cái bà đó. May mà mình leo xuống cái xe trước, chứ nếu không buổi tối Thúy Anh cạo đầu mình mất.

Tối, Thúy Anh qua đúng giờ, lấy sách vở ra học, mình tiếp tục cho Thúy Anh làm mấy cái phương trình hóa. Tới khoảng 9 giờ mới được thêm mười mấy cái. Định chuyển sang trắc nghiệm, nhưng Thúy Anh phải về, hẹn mai wa làm trắc nghiệm tiếp. Chà, chỉ sợ cái đà này thì không kịp mất. Còn Lý và Toán nữa chứ... Có điều làm mình ngạc nhiên nhất, là làm sao mà chị Nhi lại biết là mình "làm thầy" của Thúy Anh, trong khi mẹ mình cũng chỉ vừa mới biết. Lạ.

Đã thế, lúc tối mình online, còn chứng kiến cả một xung đột. Thằng đó, thật là hết cách nói, chỉ có cái mồm, đek có não. Chỉ biết nói, đek làm được cái gì. Trống Rỗng, Giả TạoHoang Tưởng.

No comments:

Post a Comment

You can use some HTML tags, such as <b>, <i>, <a>