Tốc hành chóng mặt

Cửa số phòng học A110 - Lê Hồng Phong
[ 27.1.2007 ]


Wow, bây giờ, ngồi đây trước cái PC, mà tòan thân nhức mỏi, ra rời. Mắt thì dính vào nhau, tay chân bủn rủn, đầu óc quay cuồng. Thế mà vẫn ngồi là lạch cạch bên bàn phím, suy nghĩ đủ thứ. Mấy ngày qua, quả thật mọi thứ khá là đen tối, ước gì quay ngược thời gian lại được, chỉ cần 3 ngày, thế là đủ. Nhưng mà ông Xuân Diệu đã bảo là thời gian đi qua không thể lấy lại được, mà ông A.Einstein (hình như thế) cũng bảo trong thuyết Tương Đối hẹp là thời gian là một trục thẳng trong không gian, qua là qua luôn.

Hôm nay, tỉnh dậy lúc 6:30, xuống tắm. Sáng lạnh gần chết, tắm xong đi ra, răng đập cộp cộp. Lấy xe, chạy qua nhà Thúy Anh như đã hẹn, rồi chở bả đi ăn sáng ở gần nhà mình. Vừa ăn vừa kể chuyện "about her". Ăn no, rồi quay lại nhà mình, chạy vào uống mấy viên thuốc rồi tiếp tục cuộc hành trình. Bây giờ là quay lại nhà Thúy Anh để giảng bài Lý. Đây là lần đầu mình vào sâu trong nhà bả. Nhà cũng đẹp, thiết kế cũng hay, tuy nhiên là vị trí không đắc địa cho lắm, nên hơi tối. Lúc đầu chỉ có Lý, sau đó mọc thêm Hóa. Bù lại, mình được Thúy Anh làm giùm một phần bài TLV. Kể cũng vui, Lý và Hóa là môn hệ số 1 của TA, là môn hệ số 2 của mình, trong khi Văn là một hệ số 1 của mình, hệ số 2 của TA. Hôm nay cả hai đứa đều cần đến sự trợ giúp trong môn hệ số 1 và tối cả 2 đứa đều vì lý do tâm trạng nên đều không học và để ngủ lúc 11:30. Trong lúc học, mình có gửi 1 sms, hỏi coi chiều nay cái xe đạp của mình có cần được sự dụng ko, câu trả lời đơn giản là không. Mình quyết định là không reply, nhưng chắc chắn sẽ đi xe, luôn hy vọng mà. Trao đổi bài tập tới 10:45, mình phải về, cầm theo cuốn tập giảng văn của TA đem đi photo, chẳng may, thiếu 1 trang, lúc đó biết mà lười quá, thôi luôn.

Về nhà, vừa ăn vừa coi Tam sao thất bản. Tốc hành chóng mặt là cái câu mà hôm này coi Tam sao thất bản học được. Câu này là của ông Anh Vũ, ý nói là làm cái gì đó nhanh nhẹn í mà. rồi phóng xe đạp tới trường. Chán thật, đường Lý Thường Kiệt to thế mà còn kẹt xe. Làm mình trễ gần 10 (so với dự tính). Vào trường, đi nhanh qua nhà thi đấu, nhìn vào lớp, thấy có người nhìn ra -> hy vọng. Nhưng vào lớp thì chỉ nhận được một câu hỏi: "Tùng ở trường từ sáng tới giờ hả?". Tạm quên chuyện đó đi, ngồi làm TLV, rồi chạy sang D4 trả tập cho T.Anh. Tiết toán, tự dưng mới vào bị hốt lên bảng tính đạo hàm (cotg x)', á, lượng giác, may mà làm được. Rồi cuối giờ lại bị một cái nữa, cái này thì trong sách có giải, nhưng thầy bắt làm kiểu khác. Tiết địa, lúc đầu nghe tin là xuống phòng nghe nhìn, rồi một hồi Trâm bảo không đi, it phút sau lại nghe là đi, cầm tập vở chạy lên tới nơi, thì nghe nói là không học, thế là về lớp, ra tới ngoài khu thực nghiệm, lại nghe tin là cô đang đợi trên phòng nghe nhìn, cả đám lại bò lên. Ổn định chỗ ngồi, tuy được chỗ tốt cộng thêm bài này nhóm mình chuẩn bị rồi nhưng lại không giơ tay nhiều, vì thư ký không làm việc, giơ tay cũng như không. Quay về phòng A026, mở cửa vào lớp, ngồi học 2 bài thơ của X.Diệu, đề phòng trường hợp xấu nhất. Quyết định dừng bài TLV lại, thứ 2 nộp vậy, vả lại có cố tiếp cũng ko kịp. Tiết văn trôi qua, không đả động tới bài TLV. Tiết CN, có thêm 3 cô chủ nhiệm thực tập bước vào. Mình ngồi kế một cô. Rồi cầm máy ảnh, chụp vài bức hình trong lớp trước khi về chỗ viết thông báo. Tới cuối giờ, tưởng chừng bài TLV đã qua, ai ngờ sau tiếng chuông reo, cô yêu cầu nộp bài, chà đánh ngậm ngùi vậy.

Ra về, thất vọng khi mà phải vào nhà xe một mình. Lấy xe xong ra chỗ ngã sáu đợi T.Anh (sáng hẹn rồi, xe không chở ai thì chở T.Anh về). Đợi mãi thì cũng thấy bả ra. Trên đường về, T.Anh rủ vào một quán nhỏ, quen thuộc ở đường Nguyễn Thị Nhỏ ăn phá láu. Cái món này, từ bé tới giờ chưa bao giờ đụng vào, nhưng nay, trong lòng buồn bã, với lại thấy T.Anh bảo ngon, mình cũng ăn một chén (tới giờ vẫn không đau bụng).

Về nhà, ăn tiếp, rồi ôn lại bài hóa, tí nữa học chị Nhi. Học xong, mệt quá, ngả lưng một tí, rồi online, vừa viết blog, vừa suy nghĩ câu đố 12 đồng xu. Giải hoài không ra, thì ra, bài này là bài nổi tiếng, Google Suggest có luôn. Tuy tìm ra lời giải nhưng mà nó khó hiểu quá, bó tay luôn. Tối nay thằng Khải nói chuyện với mình về cách chấm điểm của mình, mình chấm điểm kiểu đó là sai à, chấm gắt một tí thì có sao đâu, chúng nó cùng lắm là bị la tí xíu, điểm hạnh kiểm thì cũng bị trừ, nhưng đâu có nhiều. Cái mà chúng nó không nghĩ và không chịu nghĩ, là bản chất chúng nó sai, chúng nó không sửa và nói thẳng, chúng nó không muốn, không dám và không thể sửa. Tuy vậy mình sẽ cho tụi nó một tuần để chúng nó làm những gì mà chúng nó nói, hy vọng là chúng nó làm được. Còn bây giờ thì ngủ, ngủ là trên hết, mai còn phải vào trường nữa.

3 comments:

  1. À chú Tùng ơi , cái thuyết tương đối hẹp là của Einstein . Đó chỉ mới là những lập luận ban đầu . Về sau Einstein đưa ra thuyết tương đối tổng wát về không thời gian.Theo Einstein không gian có 4 chiều bao gồm thời gian => sẽ có những thời gian khác nhau trong những không gian và vận tốc khác nhau(thuyết tương đối hẹp).Không gian ko phẳng mà có thể bị bẻ cong bởi khối lượng và năng lượng phân bố trong không gian dẫn đến hiện tượng khi ánh sáng của 1 ngôi sao khi đi ngang wa gần 1 vật thể có khối lượng lớn cũng sẽ bị bẻ cong lại => thời gian sẽ trôi chậm hơn ở gần những vật thể có khối lượng lớn . Đây là tiền đề cho những nghiên cứu du hành không gian . Mặt khác do tính chất bẻ cong thời gian này .Một khối lượng vật chất có mức độ đậm đặc cực lớn sẽ bẻ cong không thời gian đến mức vô hạn sẽ hút tất cả vật chất kể cả ánh sáng vào trong nó . Đây chính là khái niệm của Black Holes tức lỗ đen vũ trụ .Chú có hiểu gì ko ? Cái này anh cũng chẳng hiểu mô tê gì cả.Sách nó bảo thế thì anh đánh y chang cho chú .Thấy chú đề cập vấn đề này thì anh đánh cho chú đọc thử biết đâu chú có thể hiểu.

    ReplyDelete
  2. à, thế à, để anh sửa lại. Chú viết từa lưa, đọc quả là không hiểu thật.

    ReplyDelete
  3. Tội nghiệp chú Hói, bị man man.

    ReplyDelete

You can use some HTML tags, such as <b>, <i>, <a>