Cổ tích cho những hi vọng không thành

from a friend

Khi Mùa xuân chuẩn bị ra đi thì Mùa hè đến. Mùa hè mang đến cho Mùa xuân một bó hoa hồng rất đẹp và nói:
- Mùa xuân ơi, hãy tin tôi, tôi yêu em, hãy ở lại với tôi. Chúng ta sẽ cùng đi chơi, đến tất cả những nơi mà em muốn.
Nhưng Mùa xuân không yêu Mùa hè. Và cô ra đi. Mùa hè buồn lắm. Mùa hè ốm, nhiệt độ lên cao. Mọi thứ xung quanh trở nên rất nóng.

Seasons

Sau một thời gian, Mùa thu đến, mang theo rất nhiều trái cây ngon. Mùa thu rất yêu Mùa hè. Cô không muốn Mùa hè phải buồn.
- Mùa hè ơi, đừng buồn nữa. Hãy ở lại với em. Em sẽ mang lại hạnh phúc cho anh.

Nhưng với Mùa hè, Mùa xuân là tất cả. Và anh ra đi. Mùa thu khóc, khóc nhiều lắm. Mọi thứ xung quanh trở nên ướt.

Một thời gian sau, Mùa đông đến, mang theo cậu con trai của mình là Băng giá. Những giọt nước mắt của Mùa thu làm Băng giá cảm thấy xao xuyến. Anh cảm thấy muốn đem lại hạnh phúc cho Mùa thu.
- Mùa thu ơi, hãy ở bên tôi. Tôi sẽ xây cho em những lâu đài, những con đường bằng băng. Tôi sẽ hát cho em nghe những bài hát hay nhất. Hãy ở bên tôi.
- Không, Băng giá ạ. Ở bên anh tôi sẽ luôn cảm thấy lạnh lẽo thôi.

Và Mùa thu ra đi. Băng giá buồn lắm. Gió thổi mạnh. Chỉ trong một đêm thôi, mọi thứ trở nên trắng xóa bởi tuyết. Mùa đông thấy con như vậy thì buồn lắm. Bà nói:
- Tại sao con không yêu Mùa xuân? Cô ấy đã đến và hứa sẽ mang lại cho con hạnh phúc.
- Không mẹ ơi, con không thích. Chúng ta hãy rời khỏi đây đi.
Và họ ra đi.

Chỉ còn lại một mình Mùa xuân. Cô khóc. Nhưng rồi, bất chợt Mùa xuân nhìn ra xung quanh: "Ôi tại sao mình phải khóc chứ? Mình còn rất trẻ, và xinh đẹp nữa. Thời gian dành cho mình không nhiều. Tại sao mình không làm những việc có ý nghĩa hơn?"
Và mọi thứ như sống lại: cây cối tươi xanh, ra hoa, đâm chồi, nảy lộc...

Đây chỉ là một câu chuyện cổ tích của Nga thôi. Nhưng những gì đọng lại thì nhiều lắm... Phải chăng chúng ta cứ luôn chạy theo những thứ mãi mãi không thuộc về mình, luôn đòi hỏi những gì không dành cho mình? Chúng ta cứ luôn đợi chờ, hi vọng, rồi buồn, rồi khóc. Có biết bao nhiêu người như thế? Và có bao nhiêu người như Mùa xuân, nhận ra con đường phía trước?

***

Hạnh phúc là có việc gì đó để làm, có cái gì đó để mơ ước, và có ai đó để yêu thương.

Hình: alexiuss

9 comments:

  1. Umm có bao người đang không bằng lòng với cuộc sống hiện tại? có bao nhiêu người nhận ra rằng mình phải sống một cách tích cực để nhận lại được một nụ cười mãn nguyện. Umm thôi thì mình cứ hãy sống tích cực, hãy thôi than thở, hãy thôi chán nản, hãy vui vẻ ...như là sự mong muốn cuộc sống mang lại cho ta tất cả những điều ấy.

    ReplyDelete
  2. nhưng em vẫn mong :))
    dù có lúc buồn, lúc vui
    nhưng còn hơn là đồ thị hàm hằng.

    ReplyDelete
  3. tui muốn có hạnh phúc ! tui ko biết nó nằm đâu...

    ReplyDelete
  4. xin thông báo:
    hạnh phúc của bạn ở sau gáy, ở trên trán, ở dưới cằm...
    bạn ko thể thấy nó, nếu ko nhìn lại mình.

    ReplyDelete
  5. @ a: Chừng nào còn hỏi hạnh phúc của tui ở nơi đâu, thì chừng ấy bạn sẽ chẳng hạnh phúc được. Hạnh phúc là những điều rất ư là đơn giản, hiện hữu chung quanh bạn ơi. Hãy lắng lòng trong phút chốc dù là ngắn ngủi, bạn có thể cảm nhận được những điều hạnh phúc.
    Hạnh phúc của mình chỉ là những điều thế này!

    ReplyDelete
  6. Mỗi lần đọc lại truyện này là tui lại đọc thật chậm, sợ nó hết. Tui khoái mí truyện way vòng vòng :">

    tui hổng thix mùa xuân ;)) ngại chỗ đó, 3 mùa còn lại tui thix hết :">

    chẳng hiểu sao :"> tuy vay, cau hạnh phúc cuoi cùng tui khoai ó ;))

    ReplyDelete
  7. Gman oi, sao ma` ba`i na`y xuat hie^.n du'ng lu'c the^?
    Lu'c bu`n dau thi` mo*'i tha^'y hanh phuc da'ng gia' biet chu`ng nao.

    ReplyDelete
  8. bài này cũng là tâm trạng của tui đó bà :D. :x :x :* :* :* (:-&)

    ReplyDelete
  9. ong hun tui 3 cái hả? :"> ack :-w lại cai con emo đó nua ;(( gian lun!

    ReplyDelete

You can use some HTML tags, such as <b>, <i>, <a>