[ 5.9.2007 ]
Hôm nay dự ngày khai giảng cuối cùng của thời phổ thông rồi, mà cảm xúc không gì khác. Chỉ có một chút nhớ lại cái thời lớp 1. Hồi đó học lớp 1/5 cùng với thằng Khôi hói. Đi khai giảng thật thú vị. Cũng phải lên trước một ngày để tổng dợt. Cũng phải đi tới đi lui. Chỉ có cái không phải tập hát quốc ca, vì quá bé :)). Hồi đó, xếp hàng là phải 2 bạn cùng hàng nắm tay nhau, đi đều đều ra sân trường. Lớp một mà, phải đi một vòng để nhà trường có thời gian giới thiệu tên lớp, tên giáo viên và sĩ số. Đi đầu hàng là lớp trưởng, tay cầm theo một quả bóng màu hồng (chắc là đỏ nhưng sau 12 năm, nó phai mất phần nào) to thật to.
Ngày khai giảng đó là ông chở đi. Ông chở mình đi học suốt mấy năm cấp I, cũng có khi là mẹ. Có một lần ông chở mình làm sao mà mình rớt ra khỏi xe :)), thế mà ông không hề hay biết :-s. May mà không sao #:-s. Lại còn phải chạy theo ông để gọi ông lại. Từ hồi đó, tai ông đã điếc lắm rồi. Ngoài ra ông còn nhiều sự tích hấp dẫn trong chuyện chở các cháu của mình đi học. Kể không hết đc ;)).
Tỉnh mộng, quay lại thực tại ngày 5.9.2007 tại sân trường ẩm ướt. Mặt trời càng ngày càng lên cao hơn. Bóng mát cũng theo đó mà thu nhỏ dần. Tránh mãi cũng không được → ngồi nắng luôn chứ sao :-??. Ngồi ở một góc của trường quan sát từng lượt... thủ khoa và á khoa đại học kỳ vừa rồi bước lên nhận giải. :-s càng ngày hình như số lượng người được nhận quà giảm dần. Năm ngoái còn đông đông, năm nay chỉ còn khoảng 30 người. Có thể nhiều hơn mà mình không nhìn thấy hết đc. Ngồi đây cũng không thể xem cho đàng hoàng tiết mục "mua vui" (:"> nói hơi quá) của đội văn nghệ. Ngồi thế này chỉ thấy cái loa, cái gốc cây và cái lưng của bạn Ngô xinh :)).
Tới màn cuối, thả bong bóng :)). Nói tới bong bóng là nghĩ tới thằng Khôi. Dậy từ sáng sớm để đi mua bong bỏng với giá sỉ, về đây bán lẻ :)). Nó ham kinh doanh thế không biết. Chỉ tiếc là cộng sự của nó, Vân Anh - tức bà cả của mình - không có tinh thần kiếm tiền cho lắm nên đã ngủ quên. Kéo theo việc 2 đứa đó đến trễ, và được hưởng ánh mắt sát thủ của thầy chủ nhiệm :)). Nhưng cuối cùng thì việc kinh doanh của 2 người cũng khá thành công, bán được 37k tiền bóng và lớp vẫn có một chùm bóng hoành tráng. Cựu trưởng - A Trâm - tay cầm chùm bóng đứng dậy để thả. Chắc Trâm nghĩ, thả thẳng lên thì kẹt cái tán cây ở trên, thế là Trâm lấn sang A2 một khúc rời mới thả. Nhưng Trâm à, Trâm không tính tới chuyện gió rồi ;)), và thế là, chùm bóng không mắc vào cây, nhưng lại mắc vào máng nước =)). Bó tay → rớt đại học rồi :((.
Xong việc là mình thắng tiến về nhà bằng cái xe ì ạch của thằng Sơn béo. Nhưng thế là may rồi, cònh hơn ngồi xe buýt 30 phút. Hôm nay không thi môn Dreamweaver, đổi lịch rồi. Thế là mình có một buổi chiểu rảnh rang. Remote login vào máy Nhã, vô tình chat với bạn Ngô xinh :">. Rồi mò ra blog và flickr của bạn đó luôn ;)).
Tối đi học Aptech mới vui, tuy đã qua một tuần rồi, nhưng mà mình vẫn nhận đc một món quà sinh nhật. Món quà này tới từ anh Thái Nguyên ;)). Ông này hơn mình 12 tuổi, trong nhóm của mình ở Aptech - đang làm ở công ty đồ họa... nào đó - độc thân, chưa có bạn gái :)). Ai có nhu cầu liên hệ gấp. Anh này tặng mình 2 cuốn sách Cửa sổ tâm hồn và Quà tặng cuộc sống. Cộng thêm của mẹ là mình nhận đc 3 cuốn sách tâm lý cả thẩy, đọc tới bao giờ mới xong hả trời :-s.
hi'hi'..;))..da^`u nam vui nhi?...;))
ReplyDelete;)) vui gì trời
ReplyDeletethi` dc chat voi ngo xinh coa`n dc wa dey thoai;))
ReplyDeletema` o^ng bi. rot ra khoi? xe thiet ha?...:))
ReplyDelete:-< ừ, rớt thật, hồi lớp 1 lớp 2 gì đó
ReplyDeleteỞ đó mà thành công. Tính ra tổng cộng tao chỉ mới thu hồi vốn được thôi, chưa có lời. :( Bữa đó mà tới sớm hơn thì chắc cũng kha khá. Tao chỉ có đúng 3 phút để bán thôi. Lúc đó đang xếp hàng nữa, bà con ngồi hết, có mình tao đứng àh=> phải vừa bán vừa tránh giám thị ( Ack! y như buôn bán văn hóa phẩm đồi trụy) rồi ngó wa thấy ông Huyết => chạy về.
ReplyDeletetao vẫn nhớ cái cảnh ông nhìn tao @-) :-ss, sợ gần chết
ReplyDeleteMe too !!!
ReplyDelete