Cuộc đào tẩu

[ 23.9.2007 ]


Haizz, sau ngày T5 khùng điên, ngày T6 ức chế, hôm nay mình "vùng vẫy" thoát ra khỏi cái không khí ngột ngạt của thành phố, ra biển để xả stress. Phải nói là mấy ngày qua là stress lắm luôn. Ngày nào cũng vậy, cứ về nhà là đầu óc quay cuồng, chân tay rũ rượi, không đủ thời gian viết blog. Vì thế một chuyến ra biển thật là có giá trị trong thời gian khó khăn này. Và rồi...

Day 1


Bùng, hết tiết 2 ngày thứ 7, tay cầm giấy phép ra thằng phòng giám thị xin về sớm. Ì èo, xì xèo một hồi, thầy cũng cho cái giấy ra cổng. Phong ngay về nhà, không chậm một phút. Về nhà một cái là nhào chuẩn bị đồ đi liền, chỉ kịp ăn 3 miếng há cảo và một nửa ly cà phê. Vì thời gian còn rất ít, nên mình xách luôn ly cà phê lên chiếc Innova nhà cậu Hải luôn.

Rời thành phố, ngồi xe suốt 200km, tíu tít với bao nhiêu chuyện của cậu và bác kể. Nửa ly cà phê cũng dần hết, nhắn tin cho thằng Khôi, dặn nó có điểm toán là báo liền. Càng xa thành phố, trời và đất càng xanh. Mình hoàn toàn tỉnh táo, không hề buồn ngủ, chỉ thích nhìn ra ngoài cửa xe. Ngoài đó cũng lắm chuyện thú vị. Nào là xe dù, dành khách mà trước giờ chỉ nghe trên báo, hôm nay tận mắt chứng kiến. Rồi những thằng khùng, nhậu xỉn rồi lao ra đầu xe để gây sự. Một thằng khốn trong đám đó mém nữa làm mình đập đầu ra trước khi xe thắng gấp.

Vân vân và vân vân, 200km cũng đi qua. Ngay lúc vừa xuống xe, mình cảm giác thiếu thiếu cái gì, thiếu thiếu ai đó. Chỉ mong có ai đó để minh cầm máy nhắn 1 tin "den noi roi ne". Nghĩ lại, chắc còn lâu lắm mới có một người như vậy. Một người có thể là mục tiêu hướng mình quay lại mỗi khi đi xa.

Sau bao nhiêu thứ thì tới khoảng 3 giờ kém, mình cũng tới nhà bà Phượng. Đây là lần đầu mình tới đây. Chỉ có mình bà ở nhà, ông Hai đi vắng, mình nhảy ngay vào cái võng và đánh một giấc tới 6 giờ kém. Lúc này thì cả nhà cậu Hải, nhà cô Phương đã có mặt đầy đủ, ông Hai cũng đã về. Ông đưa mình lên lầu thắp nhanh cho cụ. À quên nói, mình và nhánh Phan Thiết này chỉ chung cụ thôi à, nói chung là họ hàng kiểu bắt đầu xa.

Tối hôm đó, cậu dắt cả nhà đi ăn hải sản ở khu du lịch Đồi Dương. Hix, đã lâu lắm rồi mình mới ra biển, ngồi ngắm biển một hồi mới vào ăn. Khiếp, gì mà lắm tôm cua cá ghẹ quá không biết, ăn mãi mà không hết đc. Ăn xong, no căng bụng, mắt trùng xuống, chỉ thèm một cái giường để ngủ mà thôi. Bác Thu thì cứ thích chụp hình, chụp hết cảnh này tới cảnh khác, người này sang người khác. Mình nhiều lần phải ra làm phó nháy. Sau trận chiến ăn uống, mình được sang nhà cậu. Nhà cậu cũng khá là rộng rãi, mình tắm xong là lao vào cái giường, ngủ một giấc ngon lành tới 6 giờ sáng hôm sau.





Day 2


Sáng, thức dậy, nửa tỉnh nửa mê. Lúc đầu vẫn tưởng mình đang ở căn phòng của mình ở TP.HCM. Nhìn sang bên cạnh không thấy ai hết, thì ra thằng Noel nó chạy xuống nhà chơi game rồi. Mình đánh răng rửa mặt xong cũng xuống theo nó trong lúc đợi bác Thu dậy. Rồi cả nhà 5 người đi ăn sáng trước khi ra biển. Mong đợi mãi, cuối cùng cũng ra tới biển. Cắm chân vào cát lấy cảm giác rồi thay đồ nhảy xuống nước.









Nước ở đây nông lắm, mình ra khoảng 30-40 m rồi mà nước mới tới nách :)). Muốn ra nữa mà bác không cho, bắt vào. Rồi nằm tắm nắng :-ss (ko sợ đen hơn nữa), nghịch cát :)), vẽ vợi, chụp hình, chụp đc cả xấp.

Ăn no tắm mát xong lên thay đồ, rồi quay về nhà bà Phượng, ăn trưa, chụp ảnh tiếp @-). Mua cho bác Thu cái thẻ nhớ 1GB làm bác nổi phong trào take pics. Tranh thủ thời gian cả nhà làm cơm, mình đi với bố con chú Tuấn ra chỗ bảo tàng xương cá voi. Mình chạy xe máy của cậu Hải, đã ghê, tự do thoải mái \:d/.



Sau bữa trưa, mình không kịp nghỉ ngơi, đã phải chạy về nhà cậu để dọn đồ về. Trên đường về mình mua sẵn 4 gói quà và 1 cái lồng đèn (cái lồng đèn này, đảm bảo thành phố không ai có ;))).

Thời gian càng ngày càng gấp, chỉ vài phút nữa là mình đã kết thúc chuyến đi chơi 22 tiếng ở Phan Thiết rồi. Bác Dũng lái xe tới, lên xe, về thành phố. Quãng đường về có vẻ ngắn hơn. Có lẽ là do ít dừng hơn và do mình ngủ được hơn 30 phút trên xe. Vào tới thành phố là phải đương đầu với nạn kẹt xe truyền thống. Mãi tới 5:30 mình mới về tới nhà. Kết thúc "cuộc đào tẩu" ngắn ngủi vào ngày cuối tuần.

13 comments:

  1. gớm nhở
    đi mà ko thưa anh mày một tiếng
    thằng này rõ tệ
    haiz
    mà mày ko mua quà cho tao phải ko????
    thằng này.....
    càng ngày càng điếm....
    hết tài rồi con ơi...:))

    ReplyDelete
  2. mày còn thiếu tiền tao đấy, wà à b-(

    ReplyDelete
  3. ax..mất tem..tưởng mình comment đầu tiên chứ...:((..chú trả tem cho con..:((
    đi chơi vui nhở...;))..wà của ông đã được lớp tui nhiệt tình thanh tóan...;))

    ReplyDelete
  4. ;)) hè hè, không phải ai cũng có quà đâu nha

    ReplyDelete
  5. ^^. Anh cao quá nhỉ? Đi chơi dzui ghê ta!

    ReplyDelete
  6. Eh cu. Sao đi chơi về ko có quà cho tao ?Bạn bè vậy hả mày ?

    ReplyDelete
  7. :D, vui thì cũgn vui, mà ngắn quá, có 22 tiếng à

    ReplyDelete
  8. mày cũng đòi quà cơ à, quên đi cưng

    ReplyDelete
  9. tui có 1 cái nhà ở Phan Thiết, tiếc là ko di với ông hôm đó được....

    ReplyDelete
  10. bữa đó đi không đc bao nhiêu :( chán

    ReplyDelete
  11. ờ ơi ! koi ih chơi sướng hông ka` >"<
    wa` đâu :-w

    ReplyDelete
  12. quà cáp gì chứ :">
    đi có tí mà

    ReplyDelete

You can use some HTML tags, such as <b>, <i>, <a>