I'd go insane

từ trái sang phải: chị Lan, ta, chị Tâm

[ 15.4.2007 ]
Hình như từ trước tới giờ mình chưa bao giờ đem chuyện gia đình lên blog cả. Nhưng hôm nay thì mệt mỏi lắm rồi, phải xả vào đây thôi.
Hôm wa, chị Tâm chính thức "nghỉ hưu" ở nhà mình. Bà này làm ăn không chất lượng, lại bệnh tật, ốm đau suốt nên "giã từ dĩ vãng" luôn từ giờ là vừa. Thế mà đòi 800k một tháng, wá shock. Vì thế mình có một ngày Chủ nhật nặng nhọc, với trách nhiệm bội phần, từ trông nhà tới... trông ông bà. Bà già rồi, cái bệnh sợ nó càng lúc càng tăng. Ông cũng bị bệnh sợ như cái sợ của bà khác ông. Ông chỉ sợ thiếu oxy để thở, sợ chưa tắt gas dẫn đến cháy nổ, sợ dơ, sợ vi khuẩn, vi rút. Còn bà, bà sợ "ác" hơn ông. Bà sợ trộm cướp vào nhà, bà sợ người giúp việc ăn cắp, sợ tụi nó không biết mình có nhiều có ít, cứ cho "một nhát" là xong (!?). Bà ngại lên nói chuyện với 2 cô con gái wa Skype vì bà sợ con trai bà (cậu mình) sang (!). Cậu mà có sang thì cậu cũng biết gọi cửa chứ. Wả là sợ thái quá. Cả ông cả bà cộng lại thì mình đến điên mất. Bà còn muốn mẹ mình không đi làm nữa, ở nhà làm việc nhà, phụ bà trông nhà. Thật không hiểu nổi, mẹ mà ở nhà, thì không có lương nữa. Sống bằng cái gì. Rồi lương hưu cũng sẽ không có, tương lai thì sao. 100% phản đối. Vì tất cả những lý do trên, mình quyết định "tìm đường cứu nước". Lò mò trên internet một buổi, cũng tìm ra c1i công ty TNHH Thanh Bình gì đó, gần gần đây, cung cấp người giúp việc. Nhưng CN nó không làm việc nên mai mình sẽ gọi. May ra giải quyết được tình hình này.
Mệt người với mấy chuyện này quá. Hên là mình còn bạn bè. Hôm nay được làm chuyên gia tâm lý tiếp, cho Minh và Hiền luôn. Một người thì nhảy vào còn một người né tránh tính cảm, thú vị nhỉ. Buổi tối chơi boom một tí. Đáng ly không định chơi đâu, thấy Hằng đang chơi nên vào chơi chung cho vui. Ai dè, vừa được vài ván Hằng đã out. Thôi thì mình out luôn. Đi viết blog xả xì trét.

4 comments:

You can use some HTML tags, such as <b>, <i>, <a>