Tập bóng bàn


[ 22.1.2007 ]



Ngày gì mà mệt thế không biết. Sáng phải vào trường từ lúc gà đang chuẩn bị gáy. Khổ, không muốn bon chen trên xe buýt, không muốn gõ cửa nhà bác Thiệu lúc sáng sớm, không muốn tối về phải gõ cửa nhà bác lần 2; muốn chở người khác... thế nên, chàng đã quyết định đi xe đạp, rồi về xe buýt, trưa lại buýt lên trường, tối xách xe đạp chạy vòng vòng.


Vào trường, sớm chán, chả thấy ai cả, ngoài má mì Hoàng Ân. Rồi dần dần cũng đông dần lên. Cuối cùng thì 2 người quan trọng nhất cũng tới (ngừơi thứ hai là ông thầy). Vào tập buổi đầu tiên, cầm cái vợt xịn, mẹ mới mua, cùng 3 quả bóng (chắc là cũng xịn, 6k một trái lận) chưa được bao lâu, thì... Vân Anh mượn cây vợt, bảo mình mướn cây khác (1k), rồi mượn luôn một trái bóng, Hương một trái nữa, còn đúng một trái, mình vào ku Đảo đánh chung. Đến lúc vào bàn đánh thử, mình phát hiện, bọn con trai vừa đủ rồi, dư 1 đứa là mình thôi. Thế là mình phải chơi với bầy đàn thê tử của mình. Rồi vì cái sự bon chen, xô bồ của tụi vợ, mình bị đá qua đánh với H.Hạnh. Khổ nỗi, bà Hạnh này không biết chơi gì cả, làm mình phải nhặt bóng từ đầu giờ tới cuối giờ -> mệt gần chết. Buổi tập hôm nay, dư ra 1 thằng nhóc, chính là thằng ku Trí. Nó nói nó đến chơi cho vui, ở nhà không biết là gì <-- ban đầu không nghi ngờ gì cả, đến lúc tập xong, mới hiểu ra sự việc. Thì ra... trời, thằng này cũng vậy, nguy hiểm quá, nhưng vì đã lỡ hẹn T.Hương, nên mình phải đi. Gửi cặp lại, mình lấy xe chở Hương đi mua quà. Nhưng vì lý do kỹ thuật, 2 đứa phải quay lại nhà giữ xe, gửi xe rồi lấy cặp đi xe buýt về.


Tới đầu đường Âu cơ, mình và Hương xuống xe, đi tìm cái tiệm ChipChip gì đó để Hương mùa quà. Đi cả khúc mà chả thấy tiệm đó đâu. Đến lúc mò ra thì nó đóng cửa mất tiêu... bó tay. Lủi thủi, 2 đứa tiếp tục đi qua 2 trạm nữa với hy vọng tìm thấy tiệm khác. Vô vọng, đành phải leo lên xe buýt về nhà. Chiều, ăn xong ra trạm xe buýt. Không thấy ai, nhưng sợ trễ nên đành phải lên trường luôn. Tới trạm sau thì gặp Đăng lên. Tới trường, vừa vào lớp là chuông reng, may mà không trễ, trễ là tiêu mất. Hai tiết Lý quang ôn bài cũ, làm bài được, mình thích môn này mà. Tới tiết Giải tích, ông thầy này đúng là giảng chán thật, không khá lên nổi. Tiết Văn, mình ngồi bàn cuối, nghe cô giảng mấy bài thơ của X.Diệu. Ngồi nghe rất kỹ, vì nó giống với tâm trạng lúc này của mình. Còn tiết GDCD, ngoài bài kt 15 ra thì nó chỉ là 30 nhạt nhẽo đi qua cùng một đống cái tên trong sổ kỷ luật.


Sau buổi chào cờ, ấy lên xe của thằng Vũ A2 đi học. Bỏ lại sau lưng một thằng ... (tại chả biết mình là cái thằng gì nên để "..." vậy). May mà gặp ku Duệ, đi chơi với nó. Trong lòng chán nản, mình chả có hứng chơi, mà máy ở đó chỉ hơn cục sắt tí thôi -> chán, về. Tới nhà, ăn thật no cho quên bớt chuyện chán nản, rồi ngủ. Tới tối khuya, dậy, định viết blog, mà thấy không có tâm trạng, ngồi nghe nhạc rồi nằm nghe nhạc rồi ngủ luôn.

No comments:

Post a Comment

You can use some HTML tags, such as <b>, <i>, <a>