[ 30.5.2010 ]
Vậy là vừa xong 1 block nữa ở FU, 3 tuần qua thiệt là mệt mỏi. Cái môn thì cũng không có gì, chủ yếu là cái ông thầy. Nản lắm, thiên vị quá mức.
Bài assignment mình làm chu đáo, kỹ lưỡng, hết sức, hết tâm huyết vậy mà bị nó đối xử như vậy. Java, wtf, thầy cho 1 cái lý do hết sức “ấy”: Java thì không thể so sánh đc với .net cho nên thầy châm chước cho mấy bạn dùng Java. WTF again, mấy thằng dùng Java để thiết kế giao diện (chỉ gồm mấy cái control vuông vức style 1995) là mấy thằng a) làm biếng nghiên cứu, b) thiếu sáng tạo, c) bụng bự wá mức. Trong khi mình :-s, bỏ thời gian ra nghiên cứu công nghệ mới, không ai chỉ, tự làm hết từ đầu tới cuối :-s, thì chỉ được khen vài câu rằng thẩm mỹ, rằng tương đối hoàn chỉnh và rồi bằng điểm với thằng làm Java cục mịch :|. Ức ế éo ịu ược :|:|.
Môn Human-Computer Interaction này coi như xong, tạm được, 8.7 (could’ve been even more). Học kỳ trước cũng vì cái môn Java mà mình mất phần thưởng. Ngoài ra đek biết vì cái lý do gì, mình cũng không đc vào nhóm sinh viên tích cực (hoặc một cái tên khác đại loại như vậy). Đó cũng là cái kỳ mình hụt 1 chuyến đi Đức. Thật là…
Việc học thật là khó đỡ. Nhưng mà thôi, cũng chẳng chấp làm gì, lèm bèm ở đây cho đỡ ức chế thôi. Những kỳ mà mình càng wan tâm tới điểm số thì điểm càng thấp. Rút kinh nghiệm, tới đâu thì tới. 8->
By the way, mãi mà chẳng thấy mấy người bên Aptech hú mình đi “kiếm cơm” gì cả. Đang lúc cần gấp đây ;))
Bonus 1 tấm hình :D:
PS: Đáng ra mình định viết 1 bài, tên là “chỗ đâu cho cảm xúc” kìa, mình mà đúng như cái tựa đó, mình chưa có đủ cám xúc.