Lịch sử một thời

Các Amotizen thân mến, mọi người có nhớ cái thời lớp 10 không nhỉ, lớp chúng ta có 1 cái forum, mà hồi đó vẫn thường gọi là A1 online. Hồi đó forum lớp mình cũng nhộn nhịp ghê lắm, là một trong những 4r mạnh nhất khối 10 (hình như có 2 - 3 cái gì à). Hôm nay coi lại, thì ra đã hơn 1 năm rồi ko ai vào mà hình như nó chết từ cái ngày tổng kết năm lớp 10.

. A1 Onlin..._2008.07.25.23.11.47

Forum lớp mình có từ ngày 16-10-2005 và bài viết đầu tiên được Thiên Tử Gman (tự phong) đăng vào ngày 23-10-2005

Xin chào các bạn đã đến và ủng hộ cho 4r A1online này
Mình là Gman, tên thật là Tùng, Việt Tùng đang học 10a1 (2005-2006) LHP
4r này không chỉ hạn hẹp trong a1 mà mình muốn các bạn gần xa, trong trường hay ngoài trường tham gia đóng góp
Mục đích chính của 4r là xây dựng 1 Thư viện trực tuyến, về tất cả mọi lĩnh vực, hoa học hay Nghệ thuật, mong mọi ngưởi vào đóng góp cho 4r

Cải lương quá phải không các bạn :D, đúng là cái thời xa xưa. Vừa post xong là đã có ngay reply phản bác kịch liệt của Cường-bán-cá:

Trời, cái thằng này nói chuyện sến chết đi được, biểu sao nó chưa có bồ phải ko bà kon, phải học tao, bán cá nè, đảm bảo.... ko bao giờ có bồ luôn, nói chuyện ko ngoa đâu ==> dzọt lẹ ..............

Hồi đó chả bao giờ gọi Châu là Buffalo như giờ, mà toàn quen gọi là Blue_sky, Miss Blue,... xa quá rồi nhỉ.

Hồi đó forum sôi nổi ghê, Tú Linh với nickname Milk cũng hay online, cả Xuân Anh (hồi đó toàn viết ba cái lảm nhảm về Hằng), cả Vũ mập aka GàRụiLông, Bảo Huy vẫn còn cái id là triethoc_ilu (vô cùng vớ vẩn :D)...

Hồi đó Bumbum đã coi nickname someone's someone. Tiến Thành tới giờ vẫn dùng nick LionKing....

Hồi đó forum mình post mấy cái hình vô cùng... xì trum =)), không cười không ăn tiền

P17

Hồi đó có cuộc thi Most Cute Girl (viết sai rồi) từ ngày 24/11/2005 tới ngày 8/12/2005 và kết quả như sau:

  1. Minh Triết [ 7 ] [16.28%]
  2. Khánh Minh [ 6 ] [13.95%]
  3. Xuân Hằng [ 9 ] [20.93%]
  4. Kim Anh [ 4 ] [9.30%]
  5. Thanh Hương [ 6 ] [13.95%]
  6. Minh Ngọc [ 5 ] [11.63%]
  7. Diễm Phương [ 6 ] [13.95%]

Hồi đó trên forum toàn là Thiên tử, nhất phẩm, nhị phẩm... rồi tùm lum

Hồi đó các bạn nói chuyện với nhau bằng cái giọng khác lắm, một chút ngần ngại, một chút đùa cợt, một chút thiếu lòng tin, và xa lạ của những con người quen nhau được khoảng 2 tháng.

Hồi đó lớp mình chưa thân nhau đến vậy, hồi đó mình còn không phân biệt được mấy bạn gái. Hồi đó đã qua lâu lắm rồi

Bonus cho các bạn 1 tấm hình, tấm hình đầu tiên chúng ta có với nhau :D

DSCF0044

Và đặc biệt hơn là đoạn phỏng vấn Cường bán cá, hotgay thời đó của lớp (hình như giờ còn gay thôi chứ hết hot rồi)

Gman:

1./ Cảm nghỉ cùa anh khi bị chém đầu tiên 9.gif
2./ Nhận xét của anh vê các bạn trong lớp 5.gif
3./ Anh đã có boyF hay girfF (gayF or lesF) gì chưa 12.gif
4./ Anh là con thứ mấy, ba mẹ cưng không 11.gif
5./ Anh cao bao nhiêu MircoMetre, nặng bao nhiêu Tấn 16.gif
Cứ từ từ trả lời nhé cưng 17.gif 17.gif 17.gif

Bán cá:

1./ Tui vô cùng vinh dự là người đầu tiên được mổ , ai có bức xúc gì cứ việc post lên đây , tui sẽ trả lời hết , từ những việc thầm kín nhất đến những việc bình thường nhất , tui sẽ nói hết , đảm bảo ko dối gian , vì " người gian dối sẽ gặp người gian dối "
2./ Tui là con út trong nhà , thành ra cũng hơi được cưng , nhưng mà xa nhà cả tháng trời nay rùi , tui nhớ nhà wá đi mất ( tui mới về trong tháng 10 )
3./ Từ nhỏ đến lớn , tui chỉ có 6 người vợ , xí lộn , nay thêm Châu em nữa là 7 , ai muốn hỏi cặn kẽ hơn , tui sẽ trả lời sau OK !!!!!!!!!!!!
4./ Tui chỉ cao có 165cm , nặng 0,051 tấn ==> hơi ốm , thành ra tui đang cố gắng ăn nhiều để mập hơn một chút , uống sữa nhiều để cao hơn một chút .....
5./ Tui nghĩ lớp mình khá dzui , nhưng mà nam nữ chưa yêu nhau , đề nghị " tình thương mến thương " hơn một chút ........

Linh Milk (nghe như Linh Miêu)

1. con trai bán cá có khoái ăn cá ko , loại cá nèo, cá có xương hay cá ko xương , hay là cá ko thịt? 5.gif
2. à ha, níu bị dzợ uýnh con trai sẽ làm gì ? uýnh lại vợ hay là sẽ nói :"tha cho anh ! anh chừa rùi mừ" 12.gif 11.gif
3. từ địa cầu cho tới dãy ngân hà, ( ngoại trừ mấy con cá , con dê ), con trai khoái cái gì nhất, tởm cái nào nhất,? 10.gif
4. tự kể ra 10 tính xấu của mình nèo con trai 14.gif
5. giờ thì kẻ ra 3 tính tốt đi ( níu ko đủ 3 thì kể 1 thui ) 6.gif

Bán cá:

1./ Con ko hề thích ăn cá , nhưng con thích một món làm từ cá , nhưng ko phải là chả cá mua ngoài chợ , thiếu gì , phải là chả cá thu mà mẹ con tự làm ( mẹ khác nha ) , đảm bảo ko có gì vượt wa nổi , anh thật sự đáng tiếc là mấy U chưa được nếm thử , đảm bảo ko bao giờ wên , mà lâu wá rùi ko được ăn , thèm wá , CON NHỚ MẸ WÁ MẸ ƠI .........( 20/11 về )
2./Con sẽ ko làm như mẹ nói , con chỉ nói một câu duy nhất : " anh biết em khùng , thành ra ko chấp !!!!!! "
3./Con khoái ..... hehehe ........ má biết rùi đó , nói làm gì nữa , tởm nhất là cái đoạn gớm ghiếc nhất khi làm " việc đó " , thiếu vệ sinh trầm trọng ( chắc ai cũng biết )
4./10 tính xấu ???? Hơi khó , để con nhớ .....
1. Dê
2. Sở khanh
3. Lăng nhăng
4. Nói nhiều
5. Hơi run khi đứng trước người ấy
6. Ham chơi
7. Khoái ngủ
8. Lười học ( thành ra học ngu )
9. Từng ......... ( tự hiểu )
10. Điều làm con xấu hổ nhất : có một gia đình wá LOẠN LUÂN
5./3 tính tốt /// Dễ ẹt ......
1. Dễ thương ????????
2. Có nhiều vợ ????????
3. Yêu má nhiều nhất !!!!

Gà rụi lông - Vũ mập:

1.Mấy bữa nay cúm gà, thành ra Gà của tui bán được ít quá còn Cá của anh chắc là đắt lắm hả? Nhớ chiêu đãai anh em nhe.
Xin lỗi anh, mấy câu này hơi riêng tư 1 chút
2.anh có khá nhiều vợ, vậy tổng cộng anh có mấy người con rồi?
3.Con trai anh có tiếp nối truyền thống của cha nó là có tam thê bảy thiếp ko?
4.Anh và NHỮNG người vợ có sống hòa thuận ko?
Và cuối cùng,BAO GIỜ THÌ ANH LẤY VỢ TIẾP?

Bán cá

1./ Bán ế xệ à ba , con nhỏ bán thịt Trâu dành khách của tui hết rồi còn đâu , để khi nào rảnh tui với anh hội đồng nó , OK ??
2./Ai mà nhớ nổi có mấy đứa con , chỉ nhớ lớp 9 tui có 2 đứa , 2 thằng con trai kháu khỉnh ???
3./ Hy vọng là con trai tui có thể nối nghiệp tui , nhưng mà tui thấy nó hơi hiền wá , nhưng mà hôm nay tui có con dâu wá LOẠN rùi , chắc ko cần con trai nối nghiệp nữa , mắc công họ hàng chửi
4./Tui với mấy bà vợ thì đảm bảo GOOD rùi , vì đêm nào tui cũng thỏa mãn tất cả mà , chỉ tội một điều là mấy bà vợ ko hoà thuận , họ cứ dành nhau để quyết định ai là người được " làm " đầu tiên , hình như họ nghĩ tui sẽ yếu dần sau mỗi lần như vậy nên họ dành nhau miết , nhưng họ đã lầm to , 35 ko bao giờ yếu đi , chỉ có mạnh lên thui /// 16.gif 16.gif

Ai muốn xem thêm thì click here

Mấy trường ĐH lớn bắt đầu xì trum rồi

[ 24.7.2008 ]
Đã là 8:30pm rồi, trường Ngoại Thương đã công bố điểm. Má Phương đã đậu rồi, :-ss :-ss bao giờ tới Bách Khoa đây ~X(, trời ơi, lo quá. Trước giờ không lo tự dưng tới phút 90 rồi mới lo vậy nè @@, có khi không qua nổi đêm nay nữa mất :-ss :-ss

P/S: mới tham gia nhóm xì trum, với slogan ấn tượng:
"Thà xì trum trong xì trum còn hơn xì trum mà không bao giờ xì trum"
Trời ơi, xì trum quá đi nè

Bonus: đoạn đối thoại của 2 xì trum
Gman™: xì trum xì trum xì trum xì trum nha
Gman™: xì trum xì trum xì trum 1 mình ha
Gman™: xì trum xì trum xì trum xì trum
Gman™: xì trum
justbeafamiliarstranger: :))
justbeafamiliarstranger: uhm
Gman™: đảm bảo mày đọc là xì trum liền
justbeafamiliarstranger: xì trum
Gman™: wá xá xì trum
justbeafamiliarstranger: uhm uhm
justbeafamiliarstranger: xì trum xì trum
Gman™: xì trum cái đek gì mà xì trum
Gman™: xì trùm thì phải xì trum chứ
Gman™: mày cứ xì trum cái kiểu xì trum đó
Gman™: tao xì trum cái đó nhất đó
justbeafamiliarstranger: ờ ờ
justbeafamiliarstranger: hiểu hiểu
Gman™: hiểu xì trum gì
Gman™: mày có xì trum ko
justbeafamiliarstranger: hiểu xì trum xì trum á
justbeafamiliarstranger: hiểu xì trum mà
Gman™: cứ ở đó xì trum xì trum hoài
Gman™: xì trum đi nghe chưa
Gman™: trước khi xì trum
Gman™: nhớ xì trum
Gman™: ko mai dạy xì trum ko đc
justbeafamiliarstranger: nhớ nhớ
justbeafamiliarstranger: xì trum xì trum
Gman™: ko xì trum gì hết
Gman™: chỉ xì trum thôi
Gman™: xì trum lẹ đi
justbeafamiliarstranger: xì trum rùi
Gman™: chưa xì sao trum
justbeafamiliarstranger: mày cần tao xì trum mày lun ko?
Gman™: xì đi
Gman™: tao xì trum mày xì trum tao đó
justbeafamiliarstranger: òi òi
justbeafamiliarstranger: nhớ nhớ
justbeafamiliarstranger: xì trum xì trum
Gman™: ok
Gman™: tao xì trum mày xì trum đó
Gman™: xì trum mày
justbeafamiliarstranger: xì trum xì trum
Gman™: để tao xì trum đoạn này lên blog đã
justbeafamiliarstranger: xì trum xì trum

Tâm Hồn - BlogThis

Mồ mã trong nghĩa địa trên đồi khuất hẳn khi Trang ra đến con đường đất. Một kẻ lạ đón đầu Trang ở đó.
Giữa trưa, Trang không nghĩ mình gặp ma, dù sự xuất hiện đột ngột của kẻ lạ khiến Trang súyt đứng tim. Trang trấn tĩnh, cho là mình đã mãi trầm tư, không để ý chung quanh nên bất ngờ, chứ không thắc mắc kẻ lạ đã từ ngóc ngách nào hiện ra. Mĩm cười, Trang nói:
- Chào chị.
- Chào chị.
Kẻ lạ phản ứng y như thể nhái theo Trang. Tuy nhiên đôi mắt kẻ lạ nhìn chăm chú tìm kiếm, chứ không phát ra sự thân thiện dịu dàng như ánh mắt Trang. Và da mặt kẻ lạ không có vẻ rám nắng tự nhiên như bất cứ người nào trải qua trên mười bốn giờ dang nắng mỗi ngày ở xứ biển này. Thậm chí bây giờ trơ trơ dứơi nắng mà làn da ấy cũng không ửng hồng, không rịn mồ hôi. Toàn gương mặt kẻ lạ không toát lên thần phách gì cả, chỉ bày ra những mắt mũi miệng gần như đạt chuẩn hoa hậu.

Trang hỏi:
- Chị vừa ở trong ấy ra?
- Tôi vừa ở trong ấy ra.
Trang cảm thấy lạ. Đặt câu hỏi ấy, Trang chờ đợi câu đáp “Không, tôi mới ở dưới lên” hay “vừa ở ngoài kia vào.” Ở trong ấy, mồ mã lúp xúp, Trang đã đi loanh quanh và nhìn quanh quất nhiều lần, nhưng có thấy ai khác mình đâu? Kẻ lạ đứng trong nắng, có cái bóng ngã dưới chân hẳn hòi. Trang thật thà nói:
- Vậy mà tôi đã không thấy chị.
- Chị đã không thể thấy tôi.
Trang khẻ cười:
- Bộ chị là ma sao?
- Chị cho là ma sao?
Trang nheo mắt nhìn trời:
- Nắng như vầy mà đứng đây nói chuyện thì điên quá.
- Nói chuyện như vầy không điên nhưng không có thông tin.
Trang bắt đầu hoang mang. Lo lắng nhìn vào mắt kẻ lạ, Trang hỏi:
- Xin lỗi, chị là ai?
- Xin lỗi, tôi là chị.
Trang hỏi ngược lại như bị xúc phạm:
- Nghĩa là sao?
- Nghĩa là tôi là một bản trắc nghiệm để tìm hiểu chị.
Trang bất ngờ chụp cánh tay kẻ lạ véo một cái mạnh. Nhưng kẻ phản ứng giật nẩy người là Trang. Làn da kẻ lạ mềm mại. Khi Trang véo một cái thì có cảm giác như một luồng điện truyền qua mấy ngón tay mình, Trang thụt tay lại ngay.
- Chị là cái gì?
Giọng Trang thảng thốt, thậm chí chân Trang đã dợm chạy. Kẻ lạ vẫn đứng bất động, không bộc lộ cảm xúc gì khác sự tò mò chăm chú có từ đầu.
- Tôi là một bản trắc nghiệm để tìm hiểu chị.
Trang hốt hoảng vùng bỏ chạy.

* * *

Đến cái quán nước ở chỗ con đường đất đụng đường liên tỉnh tráng nhựa, Trang mệt đứt hơi, mặt cắt không hột máu, đứng lại ôm ngực hổn hển thở. Người bán quán hỏi:
- Chị gặp ma hả?
Trang vẫn ôm ngực hổn hển thở, không thể đáp.
- Một con ma đẹp như hoa hậu, phải không?
Trang trố mắt nhìn người bán quán, không thốt nên lời. Người bán quán bình thản nói:
- Tôi gặp hoài.
Trang bình tâm lại, ngồi xúông một cái ghế, kêu một trái dừa tươi. Như vậy chuyện vừa rồi không phải là một triệu chứng tâm thần hay ảo giác của riêng mình Trang. Người bán quán gặp hoài tức là chuyện này là hiện tượng có thật, phổ biến, và vô hại, vì rõ ràng chị ta vẫn khỏe mạnh và có vẻ tỉnh táo.
Trang uống nứơc dừa, kín đáo để ý người bán quán. Chị ta cũng đang lén quan sát Trang. Một lúc sau Trang hỏi thẳng người bán quán:
- Chị thấy tôi sao?
- Đâu có sao!
Người bán quán nói trớt. Nhưng sau đó chị ta lại đến ngồi cùng bàn với Trang.
- Coi vậy mà không sao đâu. Con ma này hiền.
- Chị gặp… hoài hả?
- Thì nó vô đây, kiếm khách nói chuyện hoài. Ban đầu nhờ nó mà quán đắt quá chừng. Đàn ông con trai thấy nó vô quán là vô theo rần rần. Tới chừng biết là ma, thằng cha nào cũng chạy té đái. Quán đâm vắng teo. Tôi phải cúng vái năn nỉ nó xin để yên cho tôi làm ăn, nó mới không vô quán nữa, mà đón khách ở nghĩa địa trên đồi.
- Làm sao biết … “nó” là ma?
- Chứ làm sao chị biết?
- Tôi không biết. Tôi …
Trang ngập ngừng. Khi vùng chạy, Trang thực sự hoảng sợ, nhưng không biết tại sao. Đến khi nghe người bán quán hỏi gặp ma hả Trang mới nghĩ hoá ra là ma. Người bán quán nói:
- Lần đầu nó hiện ra là buổi chiều. Mưa. Quán vắng. Tôi ngồi đây ngó mông lung. Nó hiện ra ngồi bên cạnh tôi làm tôi hết hồn. Nó hỏi có phải cảm giác này là buồn. Tôi nói buồn thúi ruột chứ gì nữa. Nó hỏi nó cầm bàn tay tôi được không? Tôi hỏi chi vậy? Nó lại hỏi chứ không phải người ta cầm tay nhau để chia sẻ một nỗi buồn sao. Tôi mắc cười quá, tôi nói tôi hết buồn rồi, nhưng mà nè, tay tôi đây, cứ cầm đi.
Người bán quán cười khi kể chuyện như thể chuyện đó điên khùng, nhưng chị là người chất phát nên không giấu được, mà có lẽ chị cũng không biết để mà che giấu, nỗi xao xuyến, rưng rưng, trong ánh mắt vẻ mặt.
- Tay của nó mềm mại lắm. Nó nắm tay tôi một lát rồi buông ra. Tôi nhắm mắt lại rồi mở ra. Dường như tôi thiếp đi vậy. Không biết là bao lâu.
- Chị có … cảm giác như … bị điện giựt không?
- Tôi thì không. Nhưng mấy thằng cha kia đều bị. Khi mấy thằng chả giở trò nắm tay vuốt đùi nó là bị trợn trắng lên.
Trang nhớ lại cảm giác khi bất ngờ véo cánh tay kẻ lạ để kiểm tra sự hiện hữu của kẻ đó. Có sự tồn tại của vật chất. Mấy ngón tay của Trang tiếp xúc da thịt thật. Mềm mại, y như người bán quán miêu tả. Chị ta không bị điện giật. Có lẽ điện chỉ phát ra khi “con ma” tự vệ. Khi nó cầm bàn tay người bán quán để chia sẻ nỗi buồn, có lẽ nó đã khiến chị ta thoát khỏi hiện tại, thiếp đi.
- Chị không sợ … ?
- Lúc đầu tôi đâu biết là gặp ma. Tới chừng khách bị trợn trắng, chạy có cờ, tôi mới té ngữa. Tới lúc đó thì sợ lạnh xương sống luôn, ban đêm đâu dám ngủ ở quán một mình nữa.

* * *

Trang không tin có ma. Ra khỏi quán Trang ngần ngừ một lúc rồi đi trở lại nghĩa trang. Cặm cụi leo dốc đồi nên Trang thở gấp, tim đập nhanh dần. Kẻ lạ không phải là ma. Mà nếu là ma, Trang cũng muốn gặp lại. Bây giờ đầu óc Trang đủ tỉnh táo để ngẫm lại cuộc đối thoại ban đầu. “Chị là ai?, “Tôi là chị”. Thí dụ là ma, thì đây là một con ma đặc biệt. Và như người bán quán xác nhận “Con ma này hiền”, thì mắc gì sợ?
Trang dừng lại nơi đã bị kẻ lạ đón đầu, đứng nhìn quanh quất, hỏi vào trống không:
- Chị ở đâu?
Hình như có một điểm sáng ở tận đường chân trời. Trang chưa kịp nhận ra thì cái điểm sáng xa mút đó đã trở thành một người vóc dáng mắt mũi miệng đạt chuẩn hoa hậu, đứng ngay trứơc mắt Trang.
- Chào chị.
- Chào chị.
Trang tò mò chăm chú nhìn vào gương mặt kẻ lạ, nhận thấy ánh mắt kẻ đối diện mình cũng chăm chú kiếm tìm.
- Xin lỗi, chị là tôi?
- Xin lỗi, tôi đang là một bản trắc nghiệm để tìm hiểu chị.
- Chị vui lòng giải thích thêm.
- Tôi là một máy người, một lai tạo giữa người và máy. Tôi có một cơ thể hoàn hảo nhờ kỷ thuật điều chỉnh gien. Tôi có một trí tuệ hoàn hảo nhờ các vi chíp cấy trong não. Tôi cũng có những kỷ năng khác người nhờ kết hợp năng lực máy và người, như dịch chuyển siêu tốc độ, chuyển hoá năng lượng theo ý chí. Tôi và những máy người khác hiện hữu trong môi trường thí nghiệm nhiều năm nay. Chúng tôi đã gần như hoàn hảo. Tuy nhiên, các thí nghiệm cài đặt tâm hồn cho chúng tôi chưa thành công.
Trang ngắm tỉ mỉ gương mặt kẻ lạ, dần dần nhận ra nét phảng phất gì đó quen quen và loáng thoáng nét gì đó lạ lạ. Cảm giác ngờ ngợ, cảm giác ngỡ ngàng, như đôi lần nào đó, Trang bắt gặp mặt mình trong gương mà không nhận ra mình, mà vẫn biết đó là mình.
- Chúng tôi cần có tâm hồn để hoàn hảo. Chúng tôi đi khắp hành tinh để tìm một tâm hồn khả dĩ cài đặt cho mình. Hiếm hoi. Không thích hợp. Nhiều người chẳng có tâm hồn. Người bán quán có một tâm hồn. Tôi đã chạm được tâm hồn người đó. Nhưng rồi người đó đâm sợ hãi. Người ta không thể chia sẻ với kẻ mình sợ.
Trang có cảm giác như say nắng. Trời nắng thật. Trang bắt đầu hoa mắt.
- Tôi muốn tìm hiểu chị. Tôi muốn chạm vào tâm hồn chị. Hãy nhìn vào tôi.
Trang bối rối, gần như hoảng hốt, nhìn lảng về phía chòm cây xa xa. Một phản ứng tựa như tự vệ chợt xảy ra bên trong lòng Trang. Một lực cản cũng vừa nảy sinh đẩy Trang lùi xa kẻ lạ. Trang vừa muốn nhìn vào mắt kẻ đối diện, vừa sợ hãi. Nỗi sợ hãi ban đầu mơ hồ rồi rõ dần lớn dần. Đừng, đừng cho kẻ lạ hiểu mình! Đừng cho kẻ lạ chạm tới tâm hồn mình. Mà mình có tâm hồn không? Trang chợt xoay mình chạy như bị ma đuổi.


Lý Lan - www.lylan.info

Cái bẫy khỉ - blogthis

Truyện lượm được từ Fu4ny
Ở Châu Phi người ta dùng một thứ rất thú vị để bẫy khỉ trong rừng. Tuy nhiên, họ phải bẫy làm sao để khỉ không bị thương chút nào, vừa vì mục đích nhân đạo vừa vì sau đó khỉ còn được đưa về các vườn thú ở Mỹ.
Những người săn khỉ dùng những cái chai rất nặng, cổ chai dài và hẹp, chỉ vừa để khi thò tay vào một cách khó khăn. Trong chai, thợ săn bỏ những hạt lạc tẩm đường có mùi rất thơm, rất quyến rũ. Họ đặt những cái chai ấy nhiều trong rừng và có rất nhiều khỉ mắc bẫy.
Chuyện đó diễn ra như thế nào? Những con khỉ ngửi thấy mùi thơm của lạc tẩm đường nên chạy đến chỗ những cái chai. Chúng cố gắng thọc tay qua cái cổ chai dài và hẹp, nắm lấy thật nhiều lạc. Rồi chúng không thể rút tay ra được vì bàn tay nắm nhiều lạc quá mà cổ chai thì nhỏ. Nhưng bọn khỉ cũng không chịu thả tay ra để bỏ lạc lại trong chai dù đó là cách duy nhất để khỉ có thể rút tay ra được. Mà những cái chai thì rất nặng, khỉ cũng không thể vác chai đi khắp nơi. Thế là chúng mắc bẫy.
Chúng ta có thể cười nhạo và cho rằng bọn khỉ thật ngốc. Nhưng có bao giờ chúng ta, cũng như những con khỉ ấy, không chịu bỏ những điều lợi trước mắt tức thời để kẹt trong hàng đống vấn đề khó khăn, y như bọn khỉ nắm chặt những hạt lạc tẩm đường? Và rồi chúng ta cứ vác "cái chai" đựng đầy những khó khăn để đi khắp nơi, tự làm tội nghiệp mình và mong muốn người khác thông cảm với mình trong khi chúng ta hoàn toàn có thể tự giúp mình bằng cách bỏ qua những "hạt lạc" nhỏ nhặt ấy?!

Amotizen vs. Vũng Tàu

[ 16.7.2008 ]

Thế là hè đã trôi qua thêm được một ngày. Một ngày hè ăn chơi đúng chất. 10 Amotizen[1] lại có một chuyến đi chơi không xa lắm (Vũng Tàu) với nhau (=)) dù mấy đứa bảo nhà đi Bình Quới, Suôi Tiên, Giang Điền tùm lum). Thật là bó tay, hôm T7 mới lên kế hoạch là hôm nay đã đi liền. Kế hoạch nói rõ 6:00 có mặt ở trường nhưng tụi nó đến đông đủ và khởi hành ra bến xe vào lúc 7 giờ kém 15 - truyền thống vẫn là truyền thống, bất kể đi đâu, làm gì...

Ra tới bến xe là cả một thành công lớn. Nguyên đám đã vượt qua biết bao lô cốt, ổ gà, ổ chó, ổ khủng long trên đường. Có những đoạn đường phóng vèo vèo 40-50km/h, có những đoạn lết xe bằng chân mãi mới qua được - một khung cảnh quen thuộc ở Thành phố Hồ Chí Minh =)).

Cũng còn may là cái xe đi Vũng Tàu lần này đúng là xe chất lượng cao (giá là 55k/1 người/ 1 lượt), mà lại vắng nữa, cho nên đi cũng thoải mái, nói chuyện rôm rả. Còn được cả ông giám đốc hãng xe ra chào, cảm ơn gì tùm lum (Xe Hàn quốc do Downy giới thiệu). Và sau khoảng 3 tiếng, nhóm đã tới đc Vũng Tàu (DP đợi mãi giây phút được xuống xe =))).

Vũng Tàu hôm nay cũng không đông lắm, nói chung là tới là có chỗ gắm dùi liền. Bãi tắm đó tên là Biển Đông, 1 lều 14 ghế là 400k, chia ra là mỗi đứa 40k. Tới đây 11 đứa bị chia làm 2 nhóm, nhóm bơi và nhóm không bơi =)). Nhóm bơi gồm 5 thằng con trai và Diễm Phương. Nhóm không bơi gồm 4 bạn gái và Luân mập (2 bà cháu nhà này toàn chơi ngược đời giống nhau).

Không biết nhóm không bơi làm gì trên bờ, chỉ biết nhóm bơi đã có một đống những trò quái gì và tục tĩu, nhưng là đắp cát kiểu Shin bút chì cho thằng Nguyện hay mấy trò dìm nước, ném cát.... Sau phen này chắc thằng Nguyện khỏi mơ tưởng ơới chuyện thành gia lập thất nữa quá.

Tới đây mới là trò mà mình thất thế nhất: ăn ghẹ =)) (à không, ít nhất còn Diễm Phương an ủi). Tức ghê, thấy tụi nó ai cũng bảo ghẹ ngon, chỉ có điều mình bóc ra không được, cho nên ăn không được bao nhiêu :((, chuyến này về phải đi học 1 khóa ăn ghẹ cho lên tay mới được. :-w

Ngay từ lúc vừa tới bến xe miền đông, cái kính đen của mình đã trở nên đắt giá, và giờ xuống biển nó còn hấp dẫn hơn (hình như ai cũng đeo để chụp 1 tấm thì phải). Máy chụp hình được hoạt động hết công suất. Nhất là cái lúc ra biển chụp hình =)), lúc này là đuối nhất, cứ nhảy lên nhảy xuống cả chục lần ở giữa bãi biển để có 1 tấm ảnh "một cảm giác rất Yo!Most" (cuối cùng vẫn không có tấm nào được).

Đến lúc dọn đồ, rời bãi tắm, ack, mất đâu cái ví rồi, tìm khùng luôn không có, thì ra đứa nào nó giấu, làm mình chạy ngược chạy xuôi, cuối cùng nó quăng lại ngay chân mình. Thế là từ đó có thêm cụm tính từ "Đồ Diễm Phương" hàm súc, cô đọng mà thâm thúy =)), dùng để chỉ mấy cái xấu xa, bỉ ổi =))

Chuyển sang giai đoạn nước rút trước khi về thành phố, là trò đi xe đạp đôi - tưởng chừng lãng mạn như phim =)), nhưng Life is not always made to order =)). Cái xe cùi bắp dã man, đi được tí là vào tiệm sửa xe. Mà cái trò này là trùm vi phạm luật giao thông với các tội danh: tống ba, không nói bảo hiểm, không thắng, không đèn, không kính chiếu hậu, không bằng lái =)). Nói chung là mình cho các bạn lời khuyên, đi chỗ khác thì không biết chứ đi Vũng Tàu thì đừng đi xe đạp đôi nhá, chỉ phí mồ hồi và tiền sửa xe thôi.

Sau 1 vòng đi tới đi lui ngoài đường lúc 3 giờ trưa cả đáp về bãi tắm uống nước rồi gọi xe taxi về bến xe Vũng Tàu, vừa tới là bắt kịp chuyến về HCMc ngay lập tức, trễ 5phút nữa là ở tối 6 giờ luôn rồi. Trên xe nguyên đám ngồi kể chuyện tình cảm của từng đứa trong lớp, nhưng mà mới đc có 1/2 lớp thì đã về tới thành phố, đúng là những câu chuyện bất tận về Amotizen.

Xuống xe đã 7:15, lấy xe ra là 7:30, rời khỏi bến xe là 7:45, chở Hằng về là 8:00, về tới nhà là đã 8:30 (:|, ăn được mấy miếng rồi online chút xíu là đi ngủ luôn (:|, kết thúc 1 ngày ăn chơi ở Vũng Tàu, hẹn các bạn ở chuyến đi sau...

[1]: 10 Amotizen là: mình, Đảo, Luân, Tuấn, Nguyện, An, Linh, DPhương, Minh, Hằng (nhóm Tứ Bình) và 1 bạn cho đến giờ vẫn chưa xác định được có phải dì của thằng Đảo hay ko ;))

Hình ảnh đầy đủ coi tại đây link

tớ xin lỗi

[ 14.7.2008 ]

...

PS: Yêu cậu nhiều lắm...

Summertime

[ 9.7.2008 ]

Summer_by_juxxo
Photo: Summer by Juxxo

Hè đến, giờ mình rất rảnh rỗi nhưng mà nếu ko có kế hoạch thì chắc chỉ phí thời gian thôi. Để coi, mình có 1 tỉ thứ muốn làm từ lâu mà kẹt chuyện học hành không làm được. Giờ là thời gian tốt để hoàn thành từng cái một. Nào là:

  1. Đi Hà Nội và những nơi khác trong Việt Nam
  2. City trip around Hồ Chí Minh city (mình muốn đi vòng vòng thành phố, chụp ảnh đó mà, ai đi ko?)
  3. Luyện jQuery, viết 1 series bài về jQuery và có thể làm 1 cuốn sách về nó (bán lấy tiền đi chơi tiếp 8-> hơi viển vông tí)
  4. Design lại blog
  5. Học căn bản Python, ASP.Net, XML...
  6. Làm thêm 1 cái photo blog nữa
  7. vân vân và vân vân

Ai muốn tham gia cùng mình không, cứ tự nhiên nhá.

Thi Đại Học (live)

[ 3.7.2008 ]

:D I'm the world's greatest

I may lose
but I prefer to win :)
Chỉ là 1 kỳ thi thôi mà, đời mình trải qua hàng trăm kỳ thi rồi
Sao tim đập loạn xạ vầy nè. 8 tiếng nữa là đọc đề toán rồi. Rồi 33 tiếng nữa là xong.

Mai thi ĐH rồi
Người ta đậu đại học ào ào đó thôi, chẳng lẽ mình không đậu.

[ 4.7.2008 ]

Sáng: đến trường thi, tươi cười + chút ít lo lắng, ngồi với My mập, Minh lùn tiss, Downy nói tùm lum cho tới 6 giờ 30. Đi lên phòng thi với Minh, thấy Minh lo lắng quá, ngồi lại nói nhảm tiếp khoảng 10 phút. Ngồi đó nói nào là "mấy đứa giờ này còn chạy là rớt chắc rồi", sau đó ngồi đếm coi bao nhiêu đứa rớt. Đang đếm thì gặp bà giám thị chạy lạch bạch qua, cười lăn lộn =)).

7:15, phát đề, đúng như đã nói, ngồi nghỉ 10s, nghĩ mình sẽ thủ khoa (phải giả vờ nghĩ thế chứ :D). Đọc đề, nhảy vào làm tích phân ngay (ở nhà luyện rồi, đúng trình tự là phải vậy). Ai ngờ bài tích phân ko đơn giản :-s. Làm bị khớp, may mà nhanh chóng lấy lại phong độ, làm hết 9 câu còn lại. Ai da, còn 25 phút, làm gì đây check lại hay làm tiếp bài tích phân? Quyết định check lại 9 câu kia cho nó chắc điểm. Check xong 8 câu thì còn 15 phút. Mình thấy câu Elip nó quá dễ đi, chắc ko sai gì đâu, nên bỏ qua, làm tích phân và may mắn vừa kịp làm xong trước khi hết giờ.

Ra khỏi phòng, tìm nhóm lớp mình ngồi bàn tán, hix, giờ mới nhận ra, sai đúng cái câu Elip :((, 3 + 2 = 10 =)) ôi cười ra nước mắt. Đúng là...

Chiều [ Lý ]

vào đó cũng tự tin lắm, lý mà, môn mình trùm nhất trong 3 môn :->. Thế mà @@, không hiểu sao vào làm bài, tinh thần bấn loạn, đầu óc quay cuồng, nhìn gà hóa quốc, đọc sai đề tới 5 câu (tăng 3 câu so với bài tốt nghiệp). Rồi linh tinh gì nữa, ra thì phát hiện sai 7 câu. Vậy là giấc mơ toán lý 19 điểm để bù hóa đã tan vỡ. giờ chỉ còn con đường mai Hóa trên 7 điểm mới an tâm :(. Mà hóa thì mình... :(( ôi, toi rồi...

Trên đường về còn bị mắc mưa nữa chứ, phải trú ven đường, mưa trắng xóa, không thấy gì ngoài 1 màn trắng. Mưa ngớt, mò về, thì gặp đường ngập, có đoạn gập hơn nửa bánh xe, lại còn bị tông xe nữa chứ. Mệt mỏi ghê

[ 5.7.2008 ]

Hóa: Sáng tới trường thi là tinh thần rất ư là thoải mái. Hóa là cái môn bỏ đi (tại kéo lại không được) không ôn gì cả, vào là thi thôi =)). Cho nên kết quả cũng không khả quan lắm, sai đâu chừng 21 câu gì đó, có mấy câu lụi mà ko nhớ lụi gì nữa. Hôm nay thử chiêu mới, đánh thẳng vào đề, cứ 15 phút lại dừng lại, nghỉ tí, đồng thời tô vào phiểu trả lời mấy câu vừa làm được. Nhoằng cái đã hết 1 tiếng rưỡi, còn mấy câu chưa đánh, lụi luôn một mạch. Đến lúc lên ký tên mới nhớ lụi thiếu một câu :-s (mà sau đó dò lại thì cái câu định lụi cũng sai nên ko tiếc).

Và ngay sau khi ký tên xong... tèn ten ten ten, tèn tén tèn ten, \:d/ thi \:d/ đại học \:d/ xong rồi \:d/... yà hú hù huuuu.

P/S: đáng ra cò kể lể nhiều hơn, nhưng mà thôi, hết hứng rồi, chuẩn bị ăn chơi thôi. Tính ra lần này cũng tương đối tốt, điểm vào khoảng 23, hy vọng đậu :-> mà ko thì cũng đủ điểm sàn Đại học để vào FPT rồi \:d/

"Ést diu đắp bồ em y a" is right here right now

Hội những người tỉnh rụi

[ 2.7.2008 ]

Ủa, dạo này nghe đồn nhiều lắm, đồn là ngày kia (4/7) mình phải đi thi ĐH đó :-/. Không biết phải không nữa ta :-??. Sao giờ mình vẫn tỉnh quá vậy trời ~X(. Bất chợt nhận ra xung quanh 10 người thì 9 người rưỡi lo lắng. Mà trong 0.5 người ko lo thì có 0.25 người là ko thi đại học rồi. Tự thấy mình là thiểu số, cho nên mình quyết định lập hội những người tỉnh rụi.

Quy tắc tham gia:

  1. phải thi đh trong tháng 7/2008
  2. phải có quyết tâm đậu
  3. mà không lo lắng gì nhiều

Ai thấy mình có đủ các điều kiện trên thì hay đăng ký ngay 1 chỗ tại đây. Đơn đăng ký chỉ gồm 2 yếu tố: Tên (nickname cũng ok) và 1 câu nói khẳng định tinh thần tỉnh rụi của mình. (nhớ để kèm link để quảng bá blog của mấy bạn luôn nha)

[-o< hy vọng đắt khách cho mình đỡ lo :-s

Sau đây là danh sách thành viên. Update liên tục cho tới ngày thi xong môn thứ 3 khối BCD.

{ Only on Gman's blog }

Gman

Không phải là không muốn lo, mà tại lo cũng chẳng kịp

---sqrT---

Dứt điểm bài thi trong 2/3 thời gian nhá mọi người ^^ (ai nói thi DH là áp lực khủng khiếp mà sao tui tỉnh rụi vầy nè) =.=

Noel ®

Nghỉ | Sắp thi mà sao mình tỉnh như ruồi, nên đang lo lắng vì chuyện đó !

Mr.13l4ckR4y

Chỉ là thi Đh thui mà, Tn khó vậy còn đậu, thì ĐH là tất nhiên.

Sangchoi:

sẽ tỏa sáng vào đúng lúc đúng thời điểm. Còn h thì chơi đã. Trung bình 1 ngày học 3-4 tiếng chơi phần còn lại. => bệnh oi`

Hana

hjx...ng0j ch0j ca~ tha'ng choy`..hoc thi` cu~ng hoc r0aj..lo lang thi` cu~ng lo lang roi...ko le^n men tha`nh ruou thi` cu~ng thanh gia^'m lun r0aj^^~... h chi mong mau thj cho x0ng de~ co`n dy ch0y th0aj!hehe^^..thj t0t nha mi' po^`^^~.....

Zigzagboy

Hồi tốt nghiệp mình ôn 3 ngày. Giờ còn 2 ngày bắt đầu ôn có sớm quá ko ta?

Giáo sư mầm non

thi tieu hoc. dau. , thi THCS dau., thi THPT dau., thi dh ...... chac' dau. :))

Mr.Pi

Vui là chính!

. : K ! D : .

Ai ngày mai đi đá banh hok? Sân NTĐ LHP trống kìa.

Riddick

Tệ nhất là đi nghĩa vụ thôi. Không sao

Jude

"học sinh truong mấy em chỉ sợ thi Tot nghiep khong đậu thôi chu thi ĐH thì chac chắn là đậu"

Marcian

Sau ngày 5-7 cả một khoảng trời ăn chơi đang vẫy gọi trước mắt chúng ta.Háhá